Eo biển Gibraltar giữa châu Âu và châu Phi không phải là đường thủy duy nhất kết nối Đại Tây Dương với biển Địa Trung Hải. Một ngàn km về phía bắc là một tuyến kết nối khác. Tuyến này kết nối thành phố Bordeaux của Pháp, gần đại dương Đại Tây Dương, đến cảng Sécte của Địa Trung Hải thông qua một loạt các kênh rạch gọi là Canal des Deux Mers, hay còn gọi là "kênh đào của hai biển". Kênh đào nằm hoàn toàn ở miền Nam nước Pháp, là một trong những kỳ công đáng chú ý nhất của kỹ thuật dân dụng được thực hiện trong thế kỷ 17 và cũng là một trong những điểm du lịch Pháp rất được du khách quan tâm.
Kênh đào Canal des Deux Mers chạy qua miền nam nước Pháp
Kênh des Deux Mers bao gồm hai kênh rạch. Từ cảng Địa Trung Hải của Sète đến Toulouse, cách 240 km là kênh Canal du Midi. Từ Toulouse đến thị trấn Castets-en-Dorthe, cách 193 km, kênh này được gọi là Canal de Garonne. Phần còn lại của tuyến đường đến Bordeaux được kết nối với sông Garonne. Hai kênh rạch Canal du Midi và Canal de Garonne - cùng với dòng Garonne tạo thành kênh des Deux Mers kết nối biển Địa Trung Hải với Đại Tây Dương.
Vẻ đẹp của kênh đào vào mùa thu
Trước khi kênh được xây dựng, chuyến đi biển dài một tháng qua eo biển Gibraltar rất nguy hiểm đối với những người đi biển vì luôn gặp phải cướp biển và cơn bão dữ dội. Vì thế, từ thời xa xưa, người ta đã tính tới việc xây dựng một con kênh để hạn chế tình trạng này và đồng thời tận dụng dòng kênh cho sản xuất nông nghiệp.
Vào mùa xuân, cây cối hai bên kênh trở nên tươi tốt
Khả năng xây dựng một tuyến đường thay thế qua Pháp lần đầu tiên được người La Mã cổ đại thảo luận. Sau đó, nhiều vị vua người Pháp bày tỏ sự quan tâm đến việc xây dựng một con kênh có thể tránh đi qua Tây Ban Nha, nhưng những thách thức công nghệ là quá lớn để vượt qua. Khó khăn chính là cung cấp đủ nước ở lưu vực đầu nguồn, ở độ cao lớn hơn nhiều giữa Địa Trung Hải và Đại Tây Dương.
Đi bộ dọc kênh đào hoặc bằng thuyền là cách thưởng ngoạn hợp lý nhất khi đến với nơi đây
Cho đến thế kỷ 17 dự án thực tế đầu tiên của kênh được soạn thảo. Năm 1662, một kỹ sư tên là Pierre-Paul Riquet đã đề nghị đưa nước từ Black Mountain xuống vùng đầu gần Seuil de Naurouze, điểm cao nhất trong kênh, từ đó nước có thể chảy cả đến Địa Trung Hải và Đại Tây Dương. Các dịch vụ hậu cần vô cùng phức tạp, và bản thân dự án trông có vẻ bấp bênh. Mặc dù vậy, Vua Louis XIV đã muốn tiến hành vì chi phí gia tăng và nguy cơ vận chuyển hàng hóa và thương mại quanh Nam Tây Ban Nha, nơi cướp biển luôn diễn ra thường trực. Việc xây dựng kênh bắt đầu vào năm 1667 và kết thúc vào năm 1681, và kênh mở ra như Canal Royal du Languedoc. Trong vòng 14 năm, Pierre-Paul Riquet đã giải quyết nhiều vấn đề kỹ thuật vẫn đang thách thức giao thông đường sông ngày nay.
Dọc theo con kênh có rất nhiều cây cầu nhỏ bắt qua rất xinh đẹp
Kênh Canal Midi trong suốt cuộc Cách mạng Pháp cuối thế kỷ 18 chỉ dài đến Toulouse. Riquet muốn tiếp tục con kênh gần Đại Tây Dương hơn nhưng tài chính nghèo nàn của Louis XIV đã giải phóng ngân quỹ của vương quốc và dự án này không bao giờ được thực hiện. Riquet đã chết một năm trước khi kênh đào Canal du Midi hoàn thành. Phải mất hai thế kỷ nữa trước khi Canal de Garonne có thể được đào kết nối Canal du Midi với Đại Tây Dương.
Các con thuyền nhỏ luôn trực sẵn để đón du khách tới thăm
Từ khi kênh đào được hình thành và hoàn thiện, nó trở thành một nguồn trợ lực chính cho sản xuất nông nghiệp ở miền nam nước Pháp. Lúa mì, rượu vang và rượu đã được xuất khẩu từ Lauragais đến Toulouse, Bordeaux và Marseille, và sản xuất từ các vùng khác như xà phòng Marseille, gạo, tinh bột, cá khô, gia vị và thuốc nhuộm được nhập khẩu vào Languedoc.

Lưu lượng kênh đạt đến đỉnh điểm vào giữa thế kỷ 19. Sau đó, đường sắt đã trở thành phương thức ưa thích của giao thông vận tải, do vậy, giao thông trên kênh rạch giảm dần. Mặc dù kênh này không bao giờ trở thành tuyến đường chính phục vụ cho các vương triều của nước Pháp nhưng nó vẫn tiếp tục phục vụ cho các thương gia địa phương cho đến cuối những năm 1980.
Người dân thoải mái vui chơi, đi dạo quanh kênh
Hôm nay, Canal du Midi được sử dụng chủ yếu để vui chơi giải trí và các môn thể thao dưới nước, và là một điểm thu hút khách
tour du lịch Pháp khá lớn. Dọc theo toàn bộ chiều dài của kênh des Deux Mers từ Sète đến Bordeaux là những vùng nông thôn, kênh đào chạy qua các vườn nho, vườn hoa hướng dương, những ngôi làng nhỏ thú vị và các quán cà phê xinh đẹp.

Với tầm quan trọng về lịch sử của mình, năm 1996 kênh và vùng đệm 2.000 km2 bao quanh nó được UNESCO tuyên bố là Di sản Thế giới.
Theo amusing