Người Việt sống lay lắt trên Biển Hồ

13/09/2022

Cẩm nang du lịch

Mục lục bài viết
Cũng gọi là sống ở " nước ngoài" nhưng những người dân Việt ở Biển Hồ, Campuchia lại có một cuộc sống hoàn toàn khác với trí tưởng tượng của chúng ta. Cuộc sống trôi nổi, lênh đênh trên mặt nước, không có căn cước, vợ chồng không có hôn thú, con cái không có khai sinh và không được đến trường. Có lẽ họ là những " Việt Kiều" nghèo khó nhất. Biển Hồ, một hệ thống kết hợp giữa hồ và sông có tầm quan trọng đối với người dân Campuchia. Chỉ cách thành phố Siem Reap 30 phú đi ô tô nên Biển Hồ là địa danh không thể bỏ qua của các tour du lịch Campuchia. Quanh hồ tập trung nhiều cộng đồng người Việt sinh sống tại các làng nổi bên hồ. Ngôi nhà ọp ẹp của người Việt ở Biển Hồ Ngôi nhà ọp ẹp của người Việt ở Biển Hồ Cả đời lênh đênh trên sông nước Được biết trên Biển Hồ có khoảng hơn 1500 hộ dân gốc Việt đang sinh sống. Đa phần họ là những người miền tây, đời ông, cha theo sông Cửu Long ngược lên Biển Hồ đánh cá mưu sinh rồi sinh con, đẻ cái sống lay lắt đến nay. Họ có quê cha đất tổ nhưng không ai có quốc tịch kể cả quốc tịch Campuchia. Những ngôi nhà của người Việt trên Biển Hồ lụp xụp, ọp ẹp. Gọi là nhà chứ thực chất chỉ là chiếc thuyền cũ rách nát neo chơi vơi giữa hồ. Ngư dân đóng bè neo chặt trên mặt nước rồi dựng chòi thấp lè tè, che chắn tạm bợ đề phòng giông lốc. Khu người Việt trở nên tiều tụy và buồn bã hơn khi màn đêm buông xuống. Không gian mênh mông trên Biển Hồ chỉ còn sót lại vài anh sáng lay lắt hắt ra từ các biển hiệu của các nhà hàng xa xa trên bờ. Không có điện họ dùng đèn dầu nhưng cũng chẳng dám thắp vì sợ tốn. Cuộc sống của hàng nghìn người Việt giữa Biển Hồ ngày càng khó khăn. Họ phải cả đời lênh đênh trên sông nước và sống lay lắt qua ngày nhờ sự giúp đỡ của các nhà hảo tâm. Thấy có khách du lịch một nhóm người già người trẻ nhốn nháo chìa tay xin tiền. Một cảnh tượng thương tâm mà bất kể du khách Việt Nam nào nhìn thấy cũng xót xa. Cả đời lênh đênh trên sông nước Cả đời lênh đênh trên sông nước Cuộc sống lay lắt Cuộc sống của họ càng nghèo khổ và khó khăn hơn bởi tình trạng cạn kiệt và ô nhiễm do khai thác nguồn nước, du lịch quá mức cũng như lệnh cấm đánh bắt cá của chính quyền. Nước, chất thải hằng ngày xả thẳng xuống hồ rồi lại sử dụng phục vụ sinh hoạt, ăn uống. Có lẽ họ là những Việt kiều nghèo khó nhất ở Campuchia. Hình ảnh đầu tiên đập vào mắt khách du lịch chính là hình ảnh những đứa trẻ đen nhẻm, rách rưới, gầy gò đang mò cua, bắt ốc giữa cái trời nắng chang chang như đổ lửa. Chúng là những đứa trẻ gốc Việt sinh sống lay lắt trên Biển Hồ. Một chữ cái bẻ đôi cũng không có bởi ba mẹ chúng làm gì có điều kiện để cho chúng đến trường. Cuộc sống mưu sinh hàng ngày đã khó lắm rồi thì lấy đâu ra tiền mà cho chúng đi học. Chúng còn phải đi kiếm sống bằng nghề chài lưới, đánh bắt...và cả xin ăn. Cuộc sống của những người gốc Việt ở Campuchia phải nói là vô cùng khó khăn. Suốt ngày tiếp xúc với nước, lại là nước bẩn nên đứa nào đứa nấy ghẻ lở, mụn nhọt đầy mình. Người lớn cũng bị nước ăn và lở loét. Thế nhưng những người dân nơi đây lại không sợ những thứ đó. Họ cho rằng mấy căn bệnh này chỉ làm họ ngứa ngáy khó chịu một chút thôi chứ không thể làm họ chết được. Điều họ lo lắng hơn, có thể khiến họ chết là không kiếm được cái ăn hàng ngày. Cuộc sống của họ ngày càng khó khăn hơn khi có thêm cái lệnh cấm đánh bắt cá trên Biển Hồ. Lâu nay họ tồn tại được là nhờ vào nghề đánh bắt chài lưới nhưng này bị cấm học không biết làm gì để sống những chuỗi ngày tiếp theo. Bao đời nay họ đã sống như thế mà không biết thêm nghề nào khác. Chèo kéo và xin tiền du khách Chèo kéo và xin tiền du khách Dù sống bao đời nay nhưng họ vẫn là những cư dân bất hợp pháp không có giấy tờ tùy thân. Không xin được việc làm khác bởi ai dám thuê họ làm khi không có giấy tờ. Do đó cách mưu sinh cuối cùng để họ có thể tồn tại chính là dẹp bỏ lòng tự trọng để chèo kéo và xin tiền du khách. Chắc chắn người Việt đi du lịch Campuchia đến đây sẽ bị ám ảnh và không khỏi xót xa khi một lần đặt chân đến Biển Hồ- Khu người Việt sinh sống ở Campuchia. Hình ảnh người già người trẻ nhốn nháo chìa tay ra xin tiền. Đời này qua đời khác họ sống không giấy tờ tùy thân, không nghề nghiệp, đời cha đời con đều không biết chữ. Thậm chí đến tiền mua đất để chôn lúc chết cũng không có.