Giả sử một ngày bạn được lên chuyến tàu du hành thời gian, nhưng phút cuối bạn mới phát hiện ra rằng, người cầm lái không phải là Woody Ailen (đạo diễn của Midnight in Paris) mà là Harold Ramis (đạo diễn của Groundhog Day) ?
Các rạp phim trên thế giới đang hào hứng chào đón
Edge of Tomorrow có thể là phim tốt nhất của nam tài tử này trong khoảng 10 năm trở lại đây. Mô tuýp luân hồi một lần nữa mang lại nhiều cảm hứng cho khán giả, mặc dù nó không còn là đề tài mới mẻ, đơn cử là năm 2011, chúng ta được mãn nhãn với màn trình diễn của
Jake Gyllenhaal trong Source Code, xa xôi hơn nữa là tác phẩm
Groundhog Day công chiếu cách đây tận những hai mươi năm, Groundhog Day lấy bối cảnh vào đầu những năm 90, cùng thời điểm phim ra mắt chứ không phải là một thế giới tương lai mờ mịt như Egde of Tomorrow. Có lẽ vì vậy mà khi xem
Groundhog Day, mặc dù phim có nhiều yếu tố fantasy nhưng người xem vẫn thấy gần gũi.
Groundhog Day
Groundhog Day là một câu chuyện của những người đàn ông tuổi bốn mươi, dĩ nhiên trên hoặc dưới lứa tuổi này vẫn tìm thấy sự đồng cảm, đang chìm vào chán chường khi cuộc sống ngày này qua ngày khác cứ ì ạch không chút thay đổi, vẫn công việc đó, vẫn nơi làm việc đó, vẫn sinh hoạt đó... Đôi khi họ có thể hiện sự bất mãn hiện tại bằng cách không cho phép mình tỏ ra lịch sự với một cuộc đời thêm một giây phút nữa, nhưng rốt cuộc họ chẳng thể nào tìm cho mình một lối đi nào rõ ràng.
Câu chuyện Groundhog Day xoay quanh Phil, chàng phóng viên khí tượng của một kênh truyền hình, xuất hiện đầu phim cùng một bản tin thời tiết mà nếu tinh ý, chúng ta sẽ thấy ngọn lửa nghề trong anh sắp tắt. Phil luôn tỏ ra khó chịu đến mức thô lỗ với người xung quanh, không ngại ngần bộc bạch ý định nghỉ việc và cả đoạn đường đi
Punxsutawney, anh ta luôn khiến hai người cộng sự đi cùng căng thẳng. Đây là lần thứ 6 Phil đến thị trấn Punxsutawney để làm phóng sự Ngày chuột chũi. Truyền thuyết nói rằng, mỗi năm vào ngày chuột chũi, tức ngày 2 tháng 2, nếu những con chuột chũi tỉnh dậy và thấy bóng của mình thì mùa đông sẽ kéo dài thêm sáu tuần nữa.
Chàng phóng viên khí tượng Phil tuyên bố rằng, sẽ là lần cuối anh làm công việc nhạt nhẽo này, trong khi đó, cô nàng sản xuất Rita, cộng sự của anh thì vô cùng hứng khởi. Điều đặc biệt là, con chuột chũi được chọn làm nhà tiên tri năm nay cũng mang tên Phil. Rồi thì ngày chuột chũi đã trông qua trong buồn tẻ, dĩ nhiên là chỉ đối với Phil. Anh ta vội vã trở về thành phố, bất chấp mong muốn được sự buổi tiệc đặc sản. Ngày chuột chũi chỉ có ở
Puxsutawney của Rita. Trớ trêu thay, trên đường đi, chiếc xe của Phil lại bị cản trở bởi một trận bão tuyết cực lớn trên đường. Anh ta đành não nề quay lại khách sạn.
Vấn đề đặt ra, sẽ ra sao nếu sau khi ngủ dậy, bạn phát hiện ra rằng ngày hôm nay chính là ngày hôm qua? Phil tỉnh giấc giữa tiếng nhạc rộn ràng rộn ràng phát ra trên radio chào mừng Ngày chuột chũi. Cũng là chuyện du hành thời gian, nhưng Phil không gặp may mắn như anh chàng Wil trong Midnight in Paris. Phil bị mắc kẹt hoàn toàn, và cứ thế, cuộc đời anh từ nay chỉ sống duy nhất một ngày 2 tháng 2 năm ấy. Còn chuyện gì tréo ngoe hơn được nữa, khi Phil vốn rất ghét
Punxsutawney, ghét phải đi ghi hình ngày chuột chũi, thậm chí ghét tiếp xúc với tất cả con người nơi đây... những thứ gợi nhớ tới một thời chật vật của anh. Phil tìm mọi cách để thoát khỏi ám ảnh mắc kẹt trong thời gian này, song mọi thứ đều kết thúc trong vô vọng, kể cả cái chết, bởi vì khi bình minh đầu trên tấm rèm ô cửa sổ, Phil lại thấy mình nằm đấy, trên chiếc giường ọp ẹp của khách sạn và tiếp tục sống lại ngày 2 tháng 2. Một bộ phim mang thông điệp lớn lao có cách truyền tải thì hết sức nhẹ nhàng.
Nhân vật Phil
Phil trong
câu chuyện Groundhog Day, một con người mới luôn né tránh quá khứ và bỏ rơi hiện tại, cuối cùng bị nhốt trong một ngày, vừa là ngày hôm nay, vừa là ngày hôm qua. Rắc rối của Phil khiến người xem tự hỏi, liệu đã bao giờ chúng ta thực sự sống trọn vẹn một khoảnh khắc nào đấy ở hiện tại, đôi khi chỉ là nhìn môt bóng người đi trên đường, và biết rằng mình đang tồn tại, ngay đây, trong chính cuộc sống của mình?
Cái cách
nhân vật Phil thể hiện bản thân qua mỗi ngày trôi qua (xin chớ quên ngày nào cũng là ngày 2 tháng 2 cả) nói lên được tất cả về anh. Phil sợ sự lặp lại, điều này đã dễ dàng thấy được từ lúc anh xuất hiện, nên những ngày đầu tiên, một mặt, anh thể hiện sự chống đối thực tế, mặt khác anh ra sức làm những việc mình chưa từng làm. Không phải tự nhiên mà có nàng Rita được đạo diễn sắp xếp cho đi cùng Phil trong chuyến công tác này.
Những ngày tiếp theo,
nhân vật Phil nỗi lực tán tỉnh Rita, theo một kịch bản mà anh chính là nhà biên kịch quyền năng khi có dư thừa cơ hội để chỉnh sửa cho nó trở nên hoàn hảo. Thế nhưng, Rita, cô gái học nghành ca Pháp có một tâm hồn lãng mạn đã ngờ ngợ nhận ra sự sắp đặt thiếu chân thành của Phil, và biết rằng anh ta không mong muốn gì hơn là được ngủ với mình. Thật may cho Phil, vì sáng ngày hôm sau, Rita vẫn là Rita rạng rỡ của ngày 2 tháng 2.
Nhân vật Phil là thế, từ đầu phim đến cuối phim cho tới lúc ấy, anh ít khi nào chạm vào cuộc sống bằng xúc cảm, và dường như, trong anh đang che giấu một nỗi mặc cảm. Rita thích một mẫu đàn ông mà nếu soi mình vào đấy, Phil thấy mình còn quá nhiều khiếm khuyết.
Cả
Groundhog Day và Egde of Tomorrow đều dựa trên thuyết luân hồi của Phật giáo, Phil có lẽ, giống như một con người đang trên hành trình đến cõi Niết Bàn, phải trải qua vô vàn kiếp luân hồi, nếm đủ mọi sinh ly tử biệt và đau đớn thế gian thì mới giác ngộ được. Phil bắt đầu sống chậm hơn, trải nghiệm từng phút giây mình đang sống một cách tuyệt đối hơn, để thấy rằng mỗi khắc trôi qua đều có ý nghĩa của riêng nó. Đến một lúc mà,
nhân vật Phil mỗi ngày đều làm những việc mình từng làm một cách say mê, như dắt một lão già vô gia cư đi ăn sáng hay đỡ một đứa trẻ rớt từ trên cao. Đến một lúc mà, Phil đọc thơ bằng tiếng Pháp không phải vì muốn đưa Rita lên giường. Đến một lúc mà, điều kỳ diệu đã đưa tình yêu đến với cuộc đời Phil.
Để sau cùng Phil cũng được một lần reo lên rằng: "Ngày hôm nay là ngày mai".
Thái An
Theo: TNTS