“ Hà nội mùa thu, mùa thu Hà Nội, mùa hoa sữa về, thơm từng cơn gió. Mùa cốm xanh về thơm bàn tay nhỏ, cốm sữa vỉa hè thơm bước chân qua..” Khi lời ca đậm chất thơ của cố nhạc sĩ họ Trinh vang lên, hẳn không ít người nao lòng bởi nét quyến rũ của sắc thu Hà Nội.
Khi những tia nắng lách mình qua kẽ lá, hoa sữa nồng nàn “cựa” tỉnh giấc, ngào ngạt không gian, chút heo may se lạnh khắp phố nhỏ và gánh cốm mẹ gồng nhuộm xanh hè phố… Ấy là lúc thu về.
Thu Hà Nội dịu ngọt lãng mạn dệt vào lòng người lữ khách
Người ta nơi rằng, Hà Nội không mộng mơ như Huế, cũng chẳng ồn ào như Sài Gòn, Hà Nội mang nét riêng của nó, vẻ đẹp tinh tế và lãng mạn đến mê hồn. Có lẽ đó,
thu Hà Nội dệt vàng hồn người lữ khách.
Rong ruổi Hà Thành, lặng lẽ tìm một góc nhỏ cho riêng mình. Ngắm nhìn những cô nàng xông xênh váy áo “đùa cợt” với nắng vàng dưới phố. Bên quán nhỏ vỉa hè, chàng trai thơ thẩn với ly cà phê đắng và thơ thẩn trong chút gió thu se lạnh hay những cụ già thong thả dạo bước trên hè phố ắp lá...
Rong ruổi chốn Hà thành tìm cho riêng mình một góc nhỏ
Phượng thăm ngày hè, bằng năng tím ngát bản hòa tấu ngày hề giờ nhường lại cho Hà thành chút thu khe khẽ của hương lan, hương sữa. Yêu làm sao cái cảm giác, đạp xem thong dong trên phố
Hà Nội tận hưởng cái mùi huong nồng nàn đến da diết của loài hoa trắng trắng xanh xanh, cảm nhận cái heo may lăn tăn trên từng thớ da thớ thịt. Hè phố vào thu, những gánh hàng hoa rực rỡ hoa cúc, hoa hồng ngược xuôi, tiếng kéo kịt của gánh cốm xanh non bọc trong lá sen biếc, tiếng cười, tiếng nói ngọt ngào mời gọi thực khách… Lẵng du trong tiết thu Hà nội người lữ khách cứ ngẩn ngơ ở một góc đường, ngắm hàng sấu già trút là vàng mà lòng bình yên quá đỗi.
Gánh cốm mẹ gồng nhuộm xanh hè phố
Thu Hà Nội khi màn đêm buông rủ, làn gió mơn man se lạnh, em nhỏ đội thêm chiếc mũ nhỏ, cô nàng khoắc thêm chiếc áo mỏng để cảm nhận thu “đủng đỉnh” qua ngõ. Lang thang phố Nguyễn Du, đảo bước qua Quán Thánh, Lê Duẩn…hương sữa dịu ngọt ủ ấp cả bầu trời đêm. Hương sữa không giống hương của hồng, của lan, của huệ, nó chẳng giống bất cứ loài hoa nào cả, nó loài hoa của yêu thương, của nhung nhớ.
Gió vô tình đưa đẩy, những cánh hoa nhỏ bé thả rơi trong không trung, chao nghiêng và rải đầy hè phố, cuốn vào đó những dòng ký ức trượt dài. Gió miên man trong đêm, dư vị của yêu thương ua về mãnh liệt, đôi tay siết chặt vào nhau, bờ vai ấm áp, nụ hôn ngọt ngạo và cả những lời tỏ tình ý tứ của mối tình đầu vội trao… Cả trời thu Hà Nội ướp đậm chút tình, chút nhạc và cả thơ nữa.
Hương sữa nồng nàn ướp đượm bầu trờ đêm thu Hà Nội
Nhiều người đã từng nghĩ rằng, cái hương sữa kia có gì hấp dẫn, thậm chí nó khá khó chịu, hoa sữa ở đâu mà chả có… Nhưng với Hà Nội thì nó khác nó là hương vị của nơi đây, để khi người ta đến và xa thủ đô, xa các đêm thu se lạnh người ta lại nhớ về nó, nhớ về một
Hà Nội lãng mạn lúc mùa lá rụng!