Nằm giữa vùng biên giới giữa Pháp và Tây Ban Nha là Ga quốc tế Canfranc đã bị bỏ hoang hàng chục năm tạo nên một cảnh tượng đầy ma mị đối với những du khách từng đi du lịch Pháp hoặc Tây Ban Nha và ghé thăm địa điểm kỳ thú này.
Ga quốc tế Canfranc giờ chỉ còn lại là một ngôi nhà bỏ hoang
Dưới chân núi Pyrenees ở phía Tây Ban Nha thuộc biên giới hai nước Pháp và Tây Ban Nha là một nhà ga đường sắt rộng lớn. Đây là một tòa nhà rất đẹp với chiều dài hơn 300 m, mặt tiền được trang trí với hơn 300 cửa sổ.
Tuy đã bị bỏ hoang nhiều năm nhưng nhà ga này vẫn còn tương đối nguyên vẹn khi nhìn từ bên ngoài
Bên trong nhà ga này đã từng có một khách sạn sang trọng, bệnh xá, nhà hàng và khu sinh hoạt cho các nhân viên hải quan. Ngoài sân ga và tòa nhà chính, còn có kho xe máy lớn, 2 kho để chuyển tải hàng hóa giữa các đoàn tàu Pháp và Tây Ban Nha.
Bên trong nhà ga bị bỏ hoang
Ga quốc tế Canfranc là một phần của dự án mở ra biên giới giữa Tây Ban Nha và Pháp trong việc mở rộng thương mại quốc tế giữa hai nước. Dự án này bao gồm hàng chục cây cầu và một loạt các đường hầm xuyên qua các ngọn núi. Năm 1928, dự án được hoàn thành trước sự chứng kiến của nhà vưa Tây Ban Nha Alfonso XIII và Tổng thống Pháp Gaston Doumergue khánh thành tuyến đường sắt lớn thứ hai ở Châu Âu lúc bấy giờ.
Các toa tàu cũng bị bỏ mặc trong nhiều năm và bị rỉ sét theo thời gian
Thật không may, tuyến đường sắt không đem lại được lợi nhuận như mong muốn. Ngay sau khi được khai trương, cả châu Âu chìm vào một cuộc khủng hoảng kinh tế, và mọi việc trở nên tồi tệ hơn khi Franco ra lệnh cho đường hầm kín trong cuộc nội chiến Tây Ban Nha vào năm 1936 để ngăn chặn đối thủ đảng Cộng hòa buôn lậu vũ khí qua đây. Trong giai đoạn ngắn hoạt động của mình, tuyến đường sắt này đón khoảng 50 hành khách mỗi ngày. Một con số quá ít ỏi so với thực tế được mong đợi.
Những cần trục để bóc dỡ hàng hóa trên các toa tàu cũng bị phơi ngoài trời hàng chục năm
Lỗ hổng lớn nhất ở đường sắt này là tiêu chuẩn khổ đường được cả hai nước sử dụng đều không tương thích với nhau. Bộ đo tiêu chuẩn đường sắt của Pháp là 1.435 mm, trong khi đó Tây Ban Nha là 1.672mm. Điều này có nghĩa là khi hành khách đến ga từ một quốc gia, họ phải thay đổi tàu hỏa để tiếp tục chuyến đi của họ. Tương tự, hàng hóa và vận tải phải được bốc dỡ và nạp lại vào một chuyến tàu khác làm cho quá trình vận chuyển người và hàng hóa diễn ra hết sức chậm chạp, không được như mong muốn.
Bên trong một toa tàu bị bỏ hoang
Sau khi kết thúc Thế chiến thứ hai, người Pháp không còn hứng thú gì với tuyến đường sắt này và không tiếp tục đầu tư, nâng cấp nữa. Khi một đoàn tàu trật bánh ở phía Pháp vào năm 1970, chính quyền nhìn thấy nó như là một cái cớ tốt để tiến hành đóng cửa tuyến đường sắt này.
Các toa tàu cũng là nơi các nghệ nhân đường phố tha hồ sáng tác các tác phẩm của mình
Nhưng từ vài năm trở lại đây, mọi thứ đã được chuyển động trở lại. Cách đây vài năm, chính phủ Aragon (vùng tự trị Tây Ban Nha) đã mua chỗ này và hứa sẽ biến tòa nhà thành một khách sạn. Kế hoạch là xây dựng một trạm khác ngay bên cạnh nó và mở lại dịch vụ đường sắt thông qua những tuyến đường xinh đẹp dưới chân núi Pyrenees.
Sự hoang tàn ở nhà ga này lại là một sức hút đối với những du khách thích khám phá và chiêm nghiệm
Hiện tại, có 2 chuyến tàu đưa du khách
tour Tây Ban Nha từ Saragossa đến Canfranc mỗi ngày. Chính quyền Pháp ở Bordeaux cũng mong muốn mở lại tuyến đường này. Và trong tương lai gần, tuyến đường sắt lịch sử này sẽ được phục hồi nguyên vẹn để phục cho cho du lịch, thương mại và các mục đích kinh tế khác.
Top ten travel tổng hợp